Tổ chức 5 năm một lần bởi Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch và Hội Bảo trợ Người Khuyết Tật và Trẻ Mồ Côi Việt Nam, hội thi là ngọn lửa thắp sáng tài năng, khơi nguồn cảm hứng và lan tỏa tình yêu thương. Từ những giọng hát mộc mạc đến điệu múa rạng ngời, mỗi tiết mục là một hành trình vượt lên, kể lại câu chuyện về ý chí và đam mê không ngừng nghỉ.
Hội thi mở đầu với Lạng Sơn bằng “Tiếng hát từ Thành phố mang tên Bác” (Cao Việt Bách), với giọng ca ấm áp của Hoàng Văn Tùng (khiếm thị), tiếp nối là “Đường về bản em” (Đàm Thanh) qua tiếng hát và đàn của Trần Văn Hải (khiếm thị). Điểm nhấn là tam ca “Một gia đình nhỏ một hạnh phúc to” (Nguyễn Văn Chung), nơi gia đình Hoàng Văn Đỏ, Nguyễn Thị Hương, và Nguyễn Yến Nhi (đều khiếm thị) hòa giọng, vẽ nên bức tranh tình thân rực rỡ.
Bắc Giang mang đến “Cho Sluông (Gọi phu đò)” (then cổ), với phần trình diễn đầy hồn của Nông Văn Khánh qua hát then và đàn tính, cùng “Xa khơi” (Nguyễn Tài Tuệ) và “Người Hà Nội” (Nguyễn Đình Thi) qua giọng hát của Nguyễn Thị Bình và Lã Đăng Hưng, như những lời ru từ ký ức xa xăm.
Quảng Ninh bừng sáng với “Nổi lửa lên em” (Huy Du), độc tấu đàn bát của Phùng Anh Hùng (thương binh 4/4), “Eine Kleine Nachtmusik và Trống cơm” (Mozart, Y Vân) qua piano của Phạm Tiến Dũng (khuyết tật trí tuệ), và “Liên khúc Đất mỏ Đông Bắc anh hùng” (Hoàng Vân, Trần Chung), nơi tốp ca nam và điệu múa của các nghệ sĩ khuyết tật vận động kể lại lịch sử bằng nhịp điệu hào hùng.
Bắc Kạn ngân lên hòa tấu “Lòng mẹ” (Y Vân) qua đàn bầu và organ của Vũ Anh Đức và Đinh Gia Linh (khiếm thị), đơn ca “Mẹ yêu con” (Nguyễn Văn Tý) của Trương Thị Tạch (khiếm thị), và múa “Bản làng em trên vùng cao” (Nguyễn Trọng Lanh) của nhóm khiếm thính, như một bức tranh vùng cao sống động.
Phú Thọ rực rỡ với tốp múa “Mashup: Trống hội – Hào khí đất tổ và Hào khí Việt Nam” (Vũ Quốc Thắng), song ca “Phú Thọ quê hương tôi” (Thanh Phúc) của Nguyễn Mạnh Tiến và Nguyễn Thị Vân Anh (khiếm thị), cùng “Điệu múa H’Mông” (sưu tầm) của nhóm khiếm thính, thấm đẫm hồn quê.
Tuyên Quang mang đến đơn ca nam và múa “Dấu chân phía trước” (Phạm Minh Tuấn), tốp nữ “Đường về Tân Trào” (Tân Điều), và màn hát múa “Tuyên Quang ngày mới” (NSƯT Thanh Vinh), nơi nghệ sĩ khuyết tật vận động và khiếm thính đan xen tài hoa.
Điện Biên gây ấn tượng với múa “Sắc thắm Mường Thanh” (Thanh Hương), nhảy dân vũ “Một vòng Việt Nam” (Thanh Hương) của nhóm khiếm thính, và đơn ca “Đôi mắt ân tình” (Ánh Xuân) của Tuấn Anh (khiếm thị), như lời thì thầm yêu thương từ núi rừng.
Hòa Bình ngân vang “Lời ca dâng Bác” (Trọng Loan) qua giọng hát của Dương Thị Mai Sinh, độc tấu sáo bầu “Tiếng hát giữa rừng Pắc Bó” (Nguyễn Tài Tuệ) của Vì Văn Tuân (khiếm thị), và tốp ca “Thành phố bên Sông Đà” (Nguyễn Hữu) của nhóm khuyết tật.
Thái Nguyên tỏa sáng với múa “Sen vọng ánh trăng” (Hồng Anh) của nhóm học sinh khiếm thị, khiếm thính; đơn ca “Bóng cây Kơ nia” (Phan Huỳnh Điểu) của Nguyễn Thị Thu Trang (khiếm thị); và “Gặp mẹ trong mơ” (Lê Tự Minh) kết hợp đơn ca và múa phụ họa.
Thái Bình mang đến hát chèo “Về với quê em” (Hồng Vân) của Trần Thanh Huyền, và hai bài hát mới “Đất nước tình yêu” (Lệ Giang) cùng “Thái Bình quê hương tôi” (Bùi Hoàng Uyên Minh) do Phan Đình Nhơn thể hiện.
Cao Bằng ngân lên độc tấu kèn lá “Nhớ về Pác Pó” (Phan Nhân), đơn ca “Cao Bằng chào ngày mới” (Trương Việt Thái), và tốp ca “Bài ca ta hát trọn đời” (Đàm Thanh) với giai điệu Tày-Nùng.
Hải Phòng khép lại với hát văn “Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa” (Nguyễn Duy), đơn ca “Mẹ tôi” (Trần Tiến) của Đào Mạnh Cường, và hát xẩm “Hải Phòng xưa” (NSƯT Hồng Minh) đậm chất hồn dân.
Hội thi là một bản hòa ca thăng hoa, nơi mỗi giai điệu là một ngọn lửa, soi đường cho niềm tin rằng không có giới hạn nào không thể vượt qua. Sự kiện không chỉ tôn vinh tài năng mà còn là làn gió mới, thổi bùng tinh thần hòa nhập, nhắc nhở rằng lòng nhân ái và sự sẻ chia có thể xóa nhòa mọi khoảng cách.
Như Quỳnh