Không tay nhưng có cả bầu trời nghị lực
Ngược theo con đường nhỏ ngoằn ngoèo dẫn vào xã Minh Lập, chúng tôi tìm đến ngôi nhà nhỏ của Hưng, cậu bé luôn mỉm cười với nghịch cảnh, kiên trì nắn từng nét chữ mềm mại như chính khát vọng cháy bỏng trong em. Trong căn nhà đơn sơ ấy, giữa những khó khăn bủa vây, đôi mắt Hưng vẫn ánh lên một niềm tin mãnh liệt.
Ngồi bên cạnh, ông Hoàng Văn Thực – ông nội của Hưng, kể lại ký ức ngày em chào đời, giọng vẫn chưa hết bùi ngùi. Khi mang thai, mẹ Hưng, chị Đỗ Thị Phượng, vẫn đều đặn đi khám thai nhưng không phát hiện điều gì bất thường. Vậy mà, ngày Hưng ra đời tại Bệnh viện Đa khoa Thái Nguyên, mọi thứ như sụp đổ trước mắt gia đình.
Hưng sinh non, lời tiên lượng nghiệt ngã của bác sĩ như nhát dao cứa vào tim gia đình, Hưng chỉ có thể sống được vài giờ. Nhưng số phận không dễ dàng khuất phục, từ trong vòng tay của tử thần, em gắng gượng từng hơi thở, từng nhịp đập yếu ớt để bám lấy sự sống. Và rồi, điều kỳ diệu đã xảy ra Hưng không chỉ sống sót mà còn kiên cường lớn lên, dẫu cơ thể em không trọn vẹn, không có tay, đôi chân cũng chẳng lành lặn.
Những ngày đầu tiên sau sinh, nỗi sợ hãi bao trùm cả gia đình. Thương con dâu vừa vượt cạn, ông bà nội quyết định giấu nhẹm sự thật. Nhưng làm sao có thể giấu mãi? Một tuần sau, khi Phượng bế con trở về nhà, lần đầu tiên tận mắt nhìn thấy hình hài bé nhỏ của con trai, chị như hóa đá. Trái tim người mẹ vỡ vụn. Nước mắt lặng lẽ rơi xuống đôi má nhăn nheo của đứa trẻ vẫn đang khát khao hơi ấm. Nhưng nỗi đau chẳng thể chiến thắng tình yêu thương vô hạn của người mẹ, chị quyết tâm cùng con đối mặt với thực tế.
Không có tay, đôi chân cũng không trọn vẹn, nhưng chưa bao giờ Hưng để khiếm khuyết ngăn cản mình. Khi những đứa trẻ cùng trang lứa vô tư chạy nhảy, cậu bé tự mày mò cách sinh hoạt bằng đôi má và chiếc cằm bé nhỏ.
Từ việc kẹp bàn chải đánh răng vào má để tự vệ sinh cá nhân khi mới 2 – 3 tuổi, đến việc kẹp thìa để xúc cơm ăn, Hưng đã dần thích nghi với cuộc sống bằng cách riêng của mình. Mỗi động tác đều là một thử thách đầy gian nan, nhưng cậu bé chưa bao giờ bỏ cuộc.
Mỗi ngày, cậu kiên trì tập luyện, nỗ lực thử lại dù hàng trăm lần thất bại. Từng vết hằn trên má, từng giọt mồ hôi trên trán, tất cả đều là minh chứng cho nỗ lực không ngừng nghỉ của một cậu bé chưa từng khuất phục số phận.
“Dù em không thể chọn hình hài của mình khi sinh ra, nhưng em có thể chọn con đường tương lai. Em sẽ chăm chỉ học tập, nghe lời ông bà, cha mẹ, thầy cô để biến ước mơ trở thành lập trình viên thành hiện thực” Hưng chia sẻ, ánh mắt lấp lánh niềm tin.
Viết ước mơ bằng những nét chữ trên đôi má
Khi bước vào lớp 1, một thử thách khác lại đến với Hưng, làm sao để cầm bút viết chữ. Với những đứa trẻ bình thường, việc cầm bút là một phản xạ tự nhiên, nhưng với Hưng, đó là một bài toán khó.
Để giúp con trai không bị tụt lại phía sau, bố mẹ Hưng đã tìm đến một cô giáo giàu kinh nghiệm, nhờ cô hướng dẫn em tập viết trước khi đến trường. Nhưng ngay cả với sự hỗ trợ ấy, mọi thứ vẫn không hề dễ dàng.
“Khó khăn lớn nhất của em là cách cầm bút. Em không biết phải đặt bút như thế nào. Những ngày đầu, mỗi lần cầm bút là một lần đau, nhiều lúc mỏi rã rời, em muốn bỏ cuộc. Nhưng em không muốn thua cuộc trước chính mình. Em muốn được đi học, muốn biết chữ như bao bạn khác.” Hưng chia sẻ.
Không nản lòng, cậu bé miệt mài tập luyện. Bằng cách kẹp bút vào má, Hưng bắt đầu tập viết từng nét chữ đầu tiên. Những ngày đầu, mực vương vãi đầy vở, chữ xiêu vẹo, nhưng với lòng quyết tâm, từng con chữ dần trở nên ngay ngắn, tròn trịa hơn. Hưng không chỉ viết được mà còn viết rất đẹp. Các thầy cô giáo không khỏi bất ngờ và xúc động trước sự cố gắng phi thường của cậu bé.
Năm 2023, Hưng tham gia cuộc thi “Chữ đẹp tuổi thơ” do Tạp chí Trẻ em Việt Nam tổ chức. Cậu bé vượt qua hơn 80.000 thí sinh trên cả nước để có mặt trong vòng Chung kết và vinh dự nhận giải Nghị lực.
Hồi tưởng lại cuộc thi Hưng phấn khởi chia sẻ, em nhận được nhiều sự động viên từ bố mẹ và các cô giáo. Trước ngày thi một tuần, ngày nào các cô cũng cùng em luyện viết, hướng dẫn em cách viết chữ sao cho chuẩn, đẹp hơn và giúp em hoàn thiện bài dự thi tốt nhất
“Khi được chọn vào vòng Chung kết, em vui lắm. Suốt một tuần trước ngày thi, ngày nào các cô cũng luyện viết cùng em, chỉ cho em từng nét chữ để bài thi của em đẹp nhất. Em tự nhủ phải cố gắng nhiều hơn nữa”. Hưng nhớ lại giây phút đầy tự hào.
Dù có những lúc chạnh lòng khi thấy mình không được lành lặn như bạn bè, nhưng Hưng chưa bao giờ để nỗi buồn nhấn chìm mình. Tình yêu với con chữ đã giúp em mạnh mẽ hơn. Em luôn nhắc nhở bản thân rằng, chỉ có học tập mới giúp em có thể vươn tới một tương lai tốt đẹp hơn.
Gia đình Hưng không khá giả. Bố lao động tự do, mẹ làm công nhân, công việc vất vả, nên việc đưa đón Hưng đến trường hằng ngày đều do ông bà đảm nhận. Hiểu được sự hy sinh ấy, cậu bé càng quyết tâm học hành chăm chỉ hơn.
Ước mơ viết tiếp giấc mơ
Bên cạnh, đam mê con chữ, Hưng còn yêu bóng đá. Cậu bé đặc biệt thích những buổi chiều đá bóng cùng em trai, và những người bạn của mình. Dù không có tay, Hưng vẫn ghi bàn. Mỗi lần trái bóng lăn vào lưới, cậu reo lên thích thú, ánh mắt rực sáng niềm hạnh phúc.
Nhưng Hưng không chỉ mơ về sân cỏ. Cậu muốn làm việc với máy tính, muốn trở thành lập trình viên một công việc không đòi hỏi đôi tay nhưng cần rất nhiều sự kiên trì.
“Em muốn trở thành một người làm việc trong văn phòng, sử dụng máy tính để làm những công việc như thiết kế hay lập trình. Em nghĩ đó là một công việc phù hợp với em”. Hưng chia sẻ với ánh mắt đầy hy vọng.
Hành trình của Hưng không chỉ là câu chuyện về nghị lực của một cậu bé khuyết tật, mà còn là nguồn động viên mạnh mẽ cho biết bao người. Ở tuổi lên 10, em đã chứng minh rằng, chỉ cần có ý chí và quyết tâm, không gì là không thể.
Mới đây, Hoàng Quốc Hưng, học sinh lớp 6A trường THCS Minh Lập, đã vinh dự trở thành một trong những tấm gương tiêu biểu tham dự Đại hội Cháu ngoan Bác Hồ tỉnh Thái Nguyên năm 2025, nhân dịp kỷ niệm 20 năm ngày thành lập Đội Thiếu niên Tiền phong. Câu chuyện của Hưng là một minh chứng cho sức mạnh của nghị lực, ngọn lửa thắp sáng niềm tin cho những ai chưa dám bước tiếp trên con đường của mình.
Cuộc đời có thể lấy đi đôi tay của Hưng, nhưng không thể dập tắt khát vọng của em. Và trên hành trình ấy, từng bước đi, từng chữ viết, từng ước mơ đều sẽ tiếp tục được viết tiếp, mạnh mẽ và kiên định, bởi một cậu bé phi thường, với một trái tim đầy nhiệt huyết và niềm tin vào tương lai.
Nguyễn Thị Vân Anh – Diệp Hoàng Nguyên