(ĐHVO). Như đã hẹn, ngay từ sáng sớm tôi đã có mặt nhà ông, căn nhà nằm ngay ngã ba đường Trần Quang Khải, trên khuôn viên rộng hơn 300 mét vuông, căn nhà hai mặt tiền khang trang như căn biệt thư sang trọng với khuôn viên vườn cây cảnh với đủ các sắc màu của các loại hoa phong lan, những chậu cây cảnh mang những hình dáng đặc biệt mà phải kỳ công và am hiểu lắm chủ nhân mới có thể gìn giữ được làm tôi thêm háo hức.
Viên đá hình rùa mang trên mình hai chữ “Nhất tâm” mà ông giới thiệu
Theo lời giới thiệu, theo chân ông lên trên căn phòng thờ nhỏ tầng 03 của gia đình, ông giới thiệu cho tôi về viên đá mang hình cụ rùa ngậm đốc kiếm mà theo ông trước đây đã có người trả ông cả tỉ đồng rồi ông không bán, ông quan niệm, đó là vật hữu duyên với mình, bán sao đặng. Nhìn vẻ bề ngoài, viên đá có hai màu vàng, đen, hình dáng như một cụ rùa đầu chúi xuống, đặc biệt, bên hông viên đã có một số nét mà theo chỉ dẫn của ông, khi đối chiếu với hai chữ “Nhất tâm” viết bằng chữ Hán thì thấy rất giống, như kiểu một ai đó dùng bút viết lên mình viên đá vậy. Mặt trên viên đá, một số đường chỉ vàng, đen đan xen như tấm bản đồ về Hà Nội xưa mà ông đã dày công sưu tầm tấm bản đồ cổ xưa đặt cạnh để mọi người tham quan tiện bề đối chiếu.
Về sự tích viên đá, ông kể, ông hữu duyên được sở hữu viên đá trong một chuyến tham quan Thanh Hóa cách đây đã gần 06 năm, lần đó, khi đi về qua địa phận đất Thanh Hóa, đoàn ông dừng chân nghỉ bên những quán ven đường quốc lộ 10. Tại đây, ông tham quan gian hàng của đôi vợ chồng trẻ bán đá cảnh các loại, vô tình ông nhìn ra hình dáng viên đá có điểm khác thường thu hút ông và ông mua viên đá với giá 50 nghìn đồng. Sau khi về, ông nghiên cứu tìm kiếm các tài liệu nghiên cứu đối chiếu với các tài liệu ông khám phá ra những bí ẩn thú vị nêu trên.
Trong căn phòng khách chừng 30m2 với đủ các món đồ kim cổ khác nhau mà ông sưu tập. Dù số lượng không nhiều, nhưng nhiều món đồ mang họa tiết hoa văn tinh tế có niên đại từ lâu đời mà ông sưu tập được. Trong đó, có nhiều món đồ đồng thời nhà Minh hiếm hoi, bởi theo sử sách ghi lại thì đồ đồng thời Tuyên Đức có số lượng rất ít chỉ trên 300 nghìn sản phẩm được làm ra trong thời này. Thời kỳ đánh dấu sự lên ngôi của đồ đồng mỹ nghệ, ở thời đó, đồ dùng như hương án, lư trầm được đúc bằng hợp kim đồng pha vàng làm nên một màu ánh kim hòa quyện với những nét họa tiết tinh sảo hút hồn người hoài cổ bởi sự sang trọng được lưu tạc bởi bàn tay tài hoa của người thợ.
Say sưa nghe ông giới thiệu về các món đồ mang trên mình nhiều giá trị lịch sử, tôi tò mò muốn biết về ông. Ông hồ hởi kể về cuộc đời mình, ông sinh năm 1949 là con độc nhất trong một gia đình cách mạng, bố ông mất năm 1950 trong một trận càn của thực dân Pháp. Lần đó, giặc bao vây ngôi làng của ông để tìm diệt những người kháng chiến, cả ngôi làng thuộc vùng Liêm Hải, huyện Trực Ninh quê ông không một chiến sỹ cách mạng nào may mắn. Trong đó có bố ông, chúng bắn giết chiến sỹ cách mạng, giam cầm tất cả người dân trong làng. Lúc đó, ông mới được một tuổi, vì bảo vệ ông, mẹ ông giành giật ông từ trong tay giặc khiến ông hỏng cánh tay phải.
Sinh ra trong làng quê nghèo khi đất nước còn chịu cảnh đô hộ của thực dân xâm lược. Ngay từ nhỏ, ông đã thể hiện là con người thông minh nhanh nhạy, ông học và hiểu rất nhanh, như bao thanh niên cùng trang lứa. Ông tốt nghiệp Đại học khoa kinh tế của trường Đại học Thương mại, ông về làm cho ty thương nghiệp Hà Nam Ninh. Tại đây, trên cương vị là người lãnh đạo đơn vị làm kinh tế, với sự hiểu biết và nhiệt huyết của mình, ông đã cống hiến nhiều sáng kiến giúp tiết kiệm cho ngân sách nhà nước. Đồng thời, tạo thêm nhiều thu nhập cho đơn vị qua đó giúp cải thiện đời sống cho cán bộ công nhân viên có được cuộc sống sung túc hơn. Trải qua nhiều thời kỳ đất nước thay đổi, cơ chế chính sách thay đổi, ông lại theo tiếp hoài bão của mình về kinh doanh, rời bỏ nhà nước, ông bôn ba khắp nơi tìm kiếm và tích lũy cho mình nhiều kiến thức lịch sử bổ ích, những kiến thức lịch sử kết hợp kiến thức khoa học mà ông đã thành công trong rất nhiều lĩnh vực, đặc biệt là trong lĩnh vực kinh doanh.
Nhìn hình ảnh gia đình ông trong khung ảnh lồng trang trọng ngay giữa gian phòng khách tôi tò mò muồn biết về tổ ấm gia đình ông, Ông kể: “Nhà tôi kém tôi 5 tuổi là hiệu phó của trường trung học đấy, bà ấy về hưu lâu rồi, cái nghề giáo viên thời bà ấy nghèo nhưng cao quý, nhiều học trò của bà trưởng thành trên những cương vị quan trọng cống hiến tài năng cho đất nước!’ Rồi ông say sưa kể về thời trai trẻ của mình, về cái thời sinh viên đầy mơ mộng. Dù ông bị dị tật hỏng bàn tay phải nhưng ông viết tay trái rất đẹp, ông thuộc và viết được rất nhiều loại chữ cũng vì vậy mà nhiều người quý mến ông, đặc biệt là người khác phái. Cũng phải thôi, ông cao to và đẹp lão đến thế cơ mà, một người ở cái tuổi 73 mà ông còn tráng kiệt, còn phong độ lắm. Cầm cuốn album trên tay, ông giới thiệu cho tôi về hai thiên thần được kết tinh từ mối tình tuyệt đẹp của mình, một gái một trai năm nay cũng đã ngót nghét gần 50, họ đều có gia đình và công việc ổn định cả và đặc biệt họ đều theo gen ông là những chuyên gia kinh tế giỏi.
Tôi cũng mới biết về ông qua câu chuyện kể của người đồng nghiệp già của tôi, họ là bạn học của ông từ thời còn trai trẻ, họ kể cho tôi nghe về ông, một thanh niên nhân hậu luôn giúp đỡ người khác bằng nhiệt huyết với cả tấm lòng không vụ lợi. Ngay từ thời còn là học sinh sinh viên, thời kỳ đất nước còn chìm trong khói lửa chiến tranh dù bị tật bàn tay phải nhưng ông vẫn tham gia nhiều hoạt động phong trào cứu quốc. Thời bình, trở về cuộc sống bình thường, bằng sự nỗ lực và trình độ, sự sáng tạo trong công việc và với sự dư giả của kinh tế có được từ các hoạt động sản xuất kinh doanh, ông đã trợ giúp cho nhiều mảnh đời không may mắn, bởi với ông, người chịu thiệt thòi từ nhỏ, ông thấu hiểu nỗi khó khăn của những người không may mắn như mình.
Trần Hồng