Thứ trưởng Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch Tạ Quang Đông
Từ ngày 1/1/2026, theo Khoản 3 Điều 19 của Luật số 75/2025/QH15, sẽ có hai nhóm nội dung không bị xem là quảng cáo.
Nhóm thứ nhất là thông tin hỗ trợ bán hàng, không mang tính quảng cáo: Tài liệu, thông tin, hình ảnh mô tả sản phẩm, hàng hóa, dịch vụ và sản phẩm, hàng hóa được tổ chức, cá nhân sản xuất, kinh doanh cung cấp để thực hiện hoạt động khuyến mại, trưng bày, giới thiệu hàng hóa, dịch vụ và hội chợ, triển lãm thương mại.
Trừ trường hợp: Thực phẩm chức năng, thực phẩm cho chế độ ăn đặc biệt phải tuân theo quy định của pháp luật về an toàn thực phẩm.
Nhóm thứ hai là các nội dung bắt buộc theo quy định pháp luật, bao gồm: Nội dung phải thể hiện trên nhãn hàng hóa, bao bì sản phẩm; nội dung phải công bố công khai và nội dung thông tin, giáo dục, truyền thông về phòng, chống tác hại của hàng hóa.
Trừ thực phẩm chức năng và sản phẩm ăn đặc biệt – vẫn phải áp dụng quy định về an toàn thực phẩm.
Trong khi Luật Quảng cáo 2012 không quy định cụ thể về các loại nội dung không phải quảng cáo, thì luật mới đã khắc phục khoảng trống này.
Trước đây, việc thiếu sự phân định rõ ràng dẫn đến tình trạng khó xác định đâu là quảng cáo cần quản lý, đâu là thông tin thuần túy nhằm mô tả sản phẩm, hay nội dung bắt buộc theo quy định của pháp luật khác. Điều này không chỉ gây khó khăn cho cơ quan quản lý mà còn tạo sự lúng túng cho doanh nghiệp và tổ chức, cá nhân tham gia hoạt động thương mại.
Theo Thứ trưởng Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch Tạ Quang Đông, Luật sửa đổi, bổ sung một số điều của Luật Quảng cáo tiếp tục thể chế đầy đủ, kịp thời các chủ trương, đường lối của Đảng về đổi mới công tác xây dựng và thi hành pháp luật đáp ứng yêu cầu phát triển đất nước trong kỷ nguyên mới; tháo gỡ những điểm nghẽn trong hệ thống pháp luật; tạo động lực phát triển các ngành công nghiệp văn hóa, trong đó có ngành quảng cáo. Luật số 75/2025/QH15 đã bổ sung quy định mới để đảm bảo sự minh bạch, đồng thời phù hợp với yêu cầu quản lý nhà nước hiện nay.
Việc quy định rõ hai nhóm nội dung không bị xem là quảng cáo có một số ý nghĩa nổi bật:
Thứ nhất, xác định ranh giới pháp lý rõ ràng giữa quảng cáo và các hoạt động thông tin thương mại, nội dung bắt buộc. Nhờ đó, tránh được sự nhầm lẫn hoặc áp dụng tùy tiện trong quản lý.
Thứ hai, tạo cơ sở pháp lý thống nhất để cơ quan quản lý thực hiện kiểm tra, giám sát và xử lý vi phạm, đồng thời giúp tổ chức, cá nhân dễ dàng tuân thủ đúng quy định.
Thứ ba, đảm bảo việc quản lý chặt chẽ với những nhóm hàng hóa có tính đặc thù, nhạy cảm như thực phẩm chức năng và thực phẩm cho chế độ ăn đặc biệt. Đây là những sản phẩm liên quan trực tiếp đến sức khỏe con người, do đó việc giữ ngoại lệ, tiếp tục áp dụng quy định về an toàn thực phẩm là cần thiết và phù hợp.
Khi luật có hiệu lực từ ngày 1/1/2026, các tổ chức, cá nhân hoạt động trong lĩnh vực quảng cáo, thương mại, sản xuất – kinh doanh hàng hóa, dịch vụ sẽ phải rà soát lại cách thức cung cấp thông tin của mình.
Đối với hoạt động khuyến mại, trưng bày, giới thiệu sản phẩm hay hội chợ, triển lãm thương mại, những tài liệu mô tả sản phẩm sẽ không còn bị coi là quảng cáo, trừ trường hợp liên quan đến thực phẩm chức năng, thực phẩm đặc biệt.
Đối với các thông tin bắt buộc trên nhãn hàng hóa, bao bì, hoặc nội dung công khai theo luật chuyên ngành, doanh nghiệp chỉ cần thực hiện đúng yêu cầu pháp luật tương ứng mà không phải áp dụng quy định về quảng cáo.
Trong các chương trình thông tin, giáo dục, truyền thông về phòng, chống tác hại của hàng hóa (ví dụ: thuốc lá, rượu, bia…), cơ quan, tổ chức thực hiện sẽ không bị coi là tiến hành hoạt động quảng cáo.
Những tác động này cho thấy Luật Quảng cáo sửa đổi đã tiệm cận hơn với yêu cầu thực tiễn, đồng thời vẫn duy trì nguyên tắc quản lý chặt với nhóm sản phẩm có ảnh hưởng trực tiếp tới sức khỏe.
Song Hồng